Đo khoảng cách bằng laser còn được gọi là LIDAR (Light Detection and Ranging) hoặc LASER Ranging, là một phương pháp kỹ thuật hiện đại để xác định khoảng cách giữa một thiết bị phát laser và một đối tượng. Kỹ thuật này đã trở thành một công cụ quan trọng trong nhiều lĩnh vực, từ địa lý, bản đồ học, công nghệ ô tô tự lái, đến khảo cổ học và thiên văn học.
Nguyên lý cơ bản của đo khoảng cách bằng laser dựa trên việc phát ra một chùm tia laser từ thiết bị đo đến đối tượng cần đo, sau đó đo thời gian mà chùm tia laser phản xạ lại thiết bị. Phương pháp này yêu cầu một bộ phận phát và nhận tia laser rất nhạy để có thể đo chính xác thời gian chênh lệch, thường được đo bằng đơn vị nanosecond
Trong lĩnh vực địa lý và bản đồ học, đo khoảng cách bằng laser, đặc biệt là công nghệ LIDAR, được sử dụng để tạo ra các bản đồ địa hình chi tiết. Các máy bay hoặc drone được trang bị hệ thống LIDAR bay qua các khu vực lớn, phát tia laser xuống bề mặt và thu thập dữ liệu phản xạ. Dữ liệu này sau đó được xử lý để tạo ra các mô hình số của địa hình (Digital Elevation Models - DEMs), hỗ trợ các nghiên cứu địa lý, quy hoạch đô thị, và quản lý tài nguyên thiên nhiên.
Một trong những ứng dụng nổi bật nhất của đo khoảng cách bằng laser hiện nay là trong công nghệ xe tự lái. Các hệ thống LIDAR trên xe tự lái sử dụng các chùm tia laser để quét môi trường xung quanh xe, tạo ra các bản đồ 3D thời gian thực của khu vực xe đang di chuyển. Thông tin này được sử dụng để phát hiện và tránh các vật cản, nhận diện các đối tượng như người đi bộ, xe cộ khác, và các biển báo giao thông.
Trong khảo cổ học, công nghệ LIDAR cho phép các nhà nghiên cứu tạo ra các bản đồ chi tiết của các khu vực khảo cổ mà không cần tiếp xúc trực tiếp với bề mặt. Điều này đặc biệt hữu ích trong việc phát hiện các công trình ngầm hoặc các di chỉ bị che khuất bởi cây cối và thảm thực vật.
Đo khoảng cách bằng laser cũng được sử dụng trong thiên văn học để đo khoảng cách tới các thiên thể như mặt trăng, hành tinh, và các sao gần. Một ví dụ nổi tiếng là thí nghiệm phản xạ laser từ các gương phản xạ được đặt trên mặt trăng bởi các phi hành gia Apollo, giúp đo khoảng cách chính xác từ trái đất tới mặt trăng.
Việc sử dụng các tia laser có bước sóng ngắn hơn có thể cải thiện độ chính xác của phép đo do khả năng phản xạ tốt hơn từ các bề mặt. Tuy nhiên, việc này cũng đòi hỏi thiết bị phải hoạt động trong môi trường ít bị ảnh hưởng bởi tán xạ và hấp thụ ánh sáng.
Kết hợp đo khoảng cách bằng laser với hệ thống định vị toàn cầu (GPS) có thể cải thiện độ chính xác của các phép đo trong các ứng dụng địa lý và khảo sát. GPS cung cấp thông tin vị trí chính xác, giúp điều chỉnh và hiệu chỉnh các dữ liệu đo bằng laser.
Nâng cao chất lượng và độ nhạy của các bộ thu tín hiệu laser, cũng như tối ưu hóa hệ thống quang học để giảm thiểu tổn thất tín hiệu. Các cảm biến quang học mới và các vật liệu tiên tiến có thể cải thiện khả năng thu nhận và xử lý tín hiệu.